Mẹ không hoàn hảo

Thư gửi cô giáo cũ ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11

Ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 đang đến gần khiến cho những đứa con xa xứ như con nhớ về những ngày tháng cũ, những ngày tháng hoa niên đầy ắp những ước mơ, được đến trường và được cô dìu dắt.

Cô kính yêu của con,

Ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 đang đến gần, con muốn viết vài dòng gửi về quê nhà, gửi đến cô.

Cô không những dạy con cái chữ, dạy con kiến thức, mà còn dạy con bài học làm người, cách làm thế nào để trở thành một con người có ích cho xã hội, truyền cho con sức mạnh để con tự tin bước đi giữa cuộc đời đầy chông gai này.

Cô đã đưa con qua dòng sông tri thức, để con tự bước đi giữa cuộc đời

Cô ơi, càng lớn con càng thấm thía hơn ân tình của thầy cô. Cuộc đời cô đã đưa không biết bao lớp học trò qua dòng sông tri thức. Tóc cô giờ đã bạc, mắt cô không còn sáng như xưa nhưng cô vẫn luôn nắm chắc tay chèo và hết lòng vì thế hệ trẻ.

Bao nhiêu người khách đã sang sông, bao nhiêu khát vọng đã cập bờ tương lai và bao nhiêu ước mơ thành sự thực. Con thật sự kính trọng và ngưỡng mộ những nhà giáo như các thầy cô.

Ở Hàn Quốc nơi con đang sống và làm việc, nghề giáo cũng rất được tôn trọng. Giống như ngày nhà giáo Việt Nam 20-11, ngày nhà giáo Hàn Quốc (15/5) được tổ chức rất long trọng. Ngày lễ này được bắt nguồn từ việc một nhóm thanh niên thành viên của Hội chữ thập đỏ đến thăm các thầy cô giáo cũ đang ốm tại một bệnh viện từ rất lâu và được duy trì cho đến tận ngày nay. Các hoạt động chào mừng ngày lễ nhà giáo của họ khá giống với nước ta khiến cho con càng cảm thấy chạnh lòng. Với một đứa học trò cũ đang làm việc xa xứ như con, việc về thăm lại trường cũ, gặp bạn bè xưa cùng gửi đến cô một bó hoa trong ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 là điều thật xa vời. Con xin mượn lời thơ gửi đến cô tấm lòng của một học trò xa xứ.
 

Người lái đò
-Thảo Nguyên

Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa … 

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,
Con đò trí thức thầy đưa bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

 

Lam Hồng