Một số trò chơi cho trẻ em rất tốt cho sự phát triển của trẻ, leo cầu thang cũng là trò chơi thú vị với các bé, nhưng mẹ nhớ bên cạnh và đừng rời mắt khi bé đang chơi mẹ nhé!
Từ hồi chưa đi vững, trong các trò chơi cho trẻ em thì tớ chỉ mê tít leo cầu thang. Mỗi lần được bế đến chỗ cầu thang là tớ cứ tuột xuống, đòi tự đi cho bằng được. Lúc đầu tớ bò xuống từng bậc cả bằng tay lẫn chân rất từ từ, tớ cũng biết đặt chân xuống trước và phối hợp với đầu gối nữa cơ. Bò lên thì chỉ sau vài lần là tớ đã vô cùng thành thạo.
Màn rùng rợn nhất của tớ làm cả nhà thót tim là màn quay đầu bò xuống. Bạn cũng biết rồi đó, với em bé mới hơn 1 tuổi như tớ việc bò xuống cầu thang là chẳng có gì đang sợ hết, cứ lao xuống là xong. Nhưng với cả nhà tớ, nhất là bà ngoại lại là chuyện có thể khiến bà…đau tim.
Lần nào tớ mon men để leo cầu thang gỗ là bà lại hét ầm lên. Bà không muốn cho tớ leo cũng không muốn tớ ở gần cầu thang luôn.
Mẹ tớ và bà liên tục tranh luận về việc có nên cho tớ chơi cầu thang hay không. Bà tớ nói cho em bé leo cầu thang quá nguy hiểm, nếu ngã có thể u đầu, gãy cổ và đây không phải là trò chơi cho trẻ em. Mẹ tớ thì lại nghĩ khác, mẹ bảo cứ để cho em bé bò lên leo cầu thang chơi, chỉ cần đảm bảo an toàn là được.
Cụ thể, lúc đầu mẹ xếp chăn gối ở giường làm thành một cái cầu thang êm thật êm cho tớ leo cầu thang chơi. Đến khi tớ đã quen hơn thì mẹ lót nhiều chăn ở dưới, lót cả trên bậc cầu thang, mẹ leo lên cùng và không rời mắt khỏi tớ. Mới đầu mẹ chỉ cho tớ leo xuống từ từ, chân xuống trước, đầu gối dịch dần xuống sau thôi. Mẹ tớ đã rất thông minh khi tạo ra một trò chơi cho trẻ em thật an toàn phải không ?
Mẹ còn cẩn thận đến mức tắt luôn cả điện thoại để có thể tập trung vào tớ hơn. Chứ bình thường cứ đang chơi với tớ là mẹ thỉnh thoảng lại ngó điện thoại, lúc thì có người gọi điện cho mẹ, lúc thì facebook có tin nhắn, comment tùm lum tá lả.
Mẹ cũng thừa nhận là mẹ trót nghiện facebook, mặc dù chẳng làm gì khác ngoài việc ngắm các em bé như tớ – con các cô chú bạn mẹ, hay comment vài hình dễ thương và up ảnh của tớ.
Mẹ bảo leo cầu thang là một trò chơi cho trẻ em rất thú vị nên mẹ rất kiên nhẫn khi tập cho tớ. Mỗi lần tớ leo cầu thang là mẹ ở ngay phía sau, lúc nào cũng trong tư thế sẵn sàng đỡ nếu lỡ tớ có hụt chân. Đến bậc thang cuối là mẹ cầm cả 2 tay tớ để tớ nhảy xuống.
Về sau lúc tớ lớn hơn, khi mẹ để tớ tự leo cầu thang một mình thì tớ cũng đã cẩn thận hơn hẳn. Khi đi lên thì dễ rồi, tớ chỉ cần vịn vào lan can mà tiến thôi. Còn khi xuống thì tớ vịn cả 2 tay vào cầu thang, bước từng bước ngang để leo xuống, trông cứ như con cua vậy :D. Có khi tớ ngồi bệt xuống cầu thang và từ từ đưa chân xuống bậc thấp hơn, chân đưa đến đâu, mông tuột theo đến đấy.
Bây giờ 18 tháng, tớ biết đi lên và xuống cầu thang rồi nha, mặc dù vịn để đi lên tớ thích và làm tốt hơn nhiều so với vịn để đi xuống. Bà ngoại cũng không còn trách mẹ nữa vì lần nào cho tớ đi cầu thang mẹ đều trông coi tớ rất cẩn thận. Mẹ không những đang tập cho tớ là kỹ năng vận động mà còn tập cả tính tự lập nữa.
Khi nào đi mẫu giáo tớ chỉ cần nắm nhẹ tay mẹ và leo cầu thang thôi, oách lắm trong khi các bạn khác vẫn còn để ba mẹ bế na na na ^^!